Trang Washingtonexaminer có bài viết của tác giả Tom Rogan phân tích một số lý do Trung Quốc thổi phồng quá mức sức mạnh quân sự trên biển với việc tuyên bố về tàu sân bay Liêu Ninh của họ đã được triển khai trên biển trong bối cảnh hải quân Mỹ không có khả năng vận hành một nhóm tàu sân bay tấn công ở khu vực Châu Á - Thái Bình Dương.


*

Thứ nhất, tuyên bố này là sai, giống hầu hết các tuyên bố khác của Bắc Kinh. Mặc dù do ảnh hưởng của đại dịch Covid-19, một số tàu sân bay của Mỹ phải cập cảng, song nhóm tàu sân bay USS Harry S. Truman vẫn đang hoạt động ở Bắc Đại Tây Dương và nhóm tàu sân bay USS Dwight D. Eisenhower hiện ở Biển Arập có thể cung cấp những giải pháp phòng ngừa chống Iran. Tuy nhiên, nếu cần thiết, Mỹ có thể điều nhóm tàu sân bay Eisenhower đến Biển Đông trong vòng chưa đầy 7 ngày. Các hành động răn đe hoặc chống lại Iran có thể được duy trì bởi các đơn vị không quân và tàu ngầm tên lửa hành trình của hải quân Mỹ trong khu vực. Ngoài ra, tàu tấn công đổ bộ USS America đang được triển khai ở Thái Bình Dương và được phối hợp với các máy bay chiến đấu F-35B.

Thứ hai, lý do chính khiến Trung Quốc không nên hả hê đến thế là việc triển khai tàu Liêu Ninh hoàn toàn không phải là cuộc thị uy như họ tuyên bố. Mặc dù, hải quân Trung Quốc có một số tàu chiến xuất sắc, đặc biệt là trong lĩnh vực phòng không, song Liêu Ninh là tàu sân bay hoạt động duy nhất. Và sự thật là tàu Liêu Ninh và nhóm tàu hộ tống dù đang di chuyển trên Biển Đông, song chúng hầu như không quản lý được vùng biển đó. Do sai lầm trong việc kiểm soát dịch Covid-19 trên tàu sân bay USS Theodore Roosevelt, hải quân Mỹ đã không có được những tuần tốt đẹp. Tuy nhiên, hải quân Mỹ vẫn duy trì các khả năng sẵn sàng chiến đấu để đảm bảo rằng hải quân Trung Quốc không phải là bất khả xâm phạm. Mối đe dọa thực chất nhất của hải quân Mỹ đối với Trung Quốc đến từ các tàu ngầm tên lửa đạn đạo và 31 tàu ngầm tấn công của Mỹ dưới sự chỉ huy của Lực lượng tàu ngầm Thái Bình Dương, bao gồm 4 tàu ngầm đóng quân thường trực tại đảo Guam. Những tàu ngầm này có khả năng hoạt động gần như không bị hạm đội của Trung Quốc phát hiện. Và nếu được yêu cầu thực hiện nhiệm vụ, các tàu ngầm Mỹ có thể bắn ngư lôi Mark-48 mới nhất của họ để tấn công tàu Liêu Ninh.

Thứ ba, về khả năng thực sự của tàu sân bay Liêu Ninh, dù sao nó cũng không phải là một nền tảng tuyệt vời. Từ một tàu chiến thời Liên Xô trước đây, Liêu Ninh cuối cùng tồn tại vì 2 mục đích: thúc đẩy niềm tự hào quân sự của Trung Quốc và giúp các thủy thủ cũng như lực lượng không quân của họ có được kinh nghiệm hoạt động trên biển trước khi chuyển sang các tàu sân bay được cải tiến hơn, mới hơn. Điều đó nói lên rằng những hạn chế như phạm vi hoạt động hạn chế đối với máy bay chiến đấu J-15, khả năng bổ sung hạn chế giao diện điều khiển và điều khiển cảm biến không đầy đủ.

Bài báo kết luận mặc dù Hải quân Mỹ có vấn đề của mình, nhưng sự kiêu ngạo của hải quân Trung Quốc cũng có thể đang bị đặt nhầm chỗ./.