*

Người không thể quên là cuộc thi để độc giả chia sẻ câu chuyện có thật về một người đặc biệt bạn từng yêu, từng ghét… hoặc một người quan trọng, góp phần định hình nên bạn của ngày hôm nay. Một người bạn sẽ không quên suốt cuộc đời này.

Bạn đang xem: Thơ cảm ơn anh đã đến bên em


*
Hân hạnh đồng hành

Cám ơn anh đã đến bên em

Chúng tôi đã có với nhau nhiều kỷ niệm, nhưng lại không thể cùng sánh bước đến cuối cuộc tình. Anh vẫn đi cạnh bên, giúp đỡ tôi, san sẻ nhiều buồn vui cuộc sống...


Hoàng hôn ấy, có lẽ là hoàng hôn buồn nhất của đôi mình, anh nhỉ? Câu tạ từ rơi giữa khoảng mênh mông, em nghe như tâm hồn mình vụn vỡ. Nước mắt hoen mi. Khói thuốc vương trên những kẽ tay anh, buồn đến tái tê lòng. Hương hoa cà phê vương giữa không gian lặng thinh, nồng nàn, day dứt... Em mất anh!

Thế là tình đầu vùi chôn vào dĩ vãng. Chua xót. Nghẹn ngào. Ai không buồn khi tình yêu tan vỡ, em cũng yếu mềm như bao cô gái khác thôi anh. Em chông chênh như con thuyền lênh đênh tìm không ra bến đậu. Khoảng thời gian đó, anh biết không, em đã khóc, thật nhiều...

Anh đến bên em vào một buổi chiều tháng tư nhạt nắng. Tiếng yêu đầu làm bối rối trái tim em. Bàn tay em khẽ run lên khi lần đầu tiên đặt trong bàn tay anh ấm nóng. Phút rung động buổi ban đầu có lẽ là ký ức mà cho đến mãi sau này em vẫn chẳng thể quên. Những tháng năm sau đó, thật bình yên! Hạnh phúc đơn sơ của mối tình đầu thơ dại, chỉ là những buổi chiều nhuộm chút nắng hoàng hôn, bước bên nhau, nghe bình yên rót vào hồn, bằng những tin yêu, và những hẹn thề tuổi trẻ. Là những câu hát anh hát em nghe, là cái nắm tay hứa cùng nhau vượt qua những phong ba, bão táp. Là bờ vai, là ánh mắt anh cười, đầy yên bình, ấm áp. Là vòng tay anh vững chãi, bao dung, chở che em những khi cần điểm tựa... Em cứ thế hồn nhiên, vô tư sống trong tình yêu anh trao, êm đềm, hạnh phúc!

Tình yêu thuở ban đầu, thơ ngây, trắng trong, không tính toan, không xa hoa, vật chất. Yêu, và chỉ biết yêu thôi, chúng ta đã trao nhau bằng tất cả chân thành.

Ngày đó, mình từng tính với nhau, năm sau em tốt nghiệp mười hai, rồi đợi khi em học xong bốn năm đại học, anh tròn hai mươi bảy tuổi, mình cưới nhau, là vừa đẹp, chẳng biết anh còn nhớ, hay quên. Nhưng có những hứa hẹn, chỉ mãi nằm lại như kỷ niệm buồn trong một góc nhỏ của trái tim, bởi kiếp này trót dở dang, không bao giờ trở thành hiện thực...

Xem thêm: Trung Tâm Ngoại Ngữ Đại Học Bách Khoa Tp, Trung Tâm Ngoai Ngữ Đại Học Bách Khoa Tp

Tình yêu đi qua. Anh vẫn bước cạnh bên em, quan tâm, chở che em, như một người anh, trưởng thành, chín chắn. Còn nhớ khoảng thời gian em thi tốt nghiệp, mùa mưa, đường lại đổ đất đỏ, lầy lội, em không đi qua được, phải vòng đường tắt để đi. Mà đường tắt cũng lầy lội không kém. Đi được gần nửa đoạn đường, xe em không đi được nữa, dắt bộ thì chiếc xe cũng không nhúc nhích. Nhà có mỗi chiếc xe máy để em đi học, đoạn đường tắt ngang qua cánh đồng, không có tiệm sửa xe. Em nhìn đồng hồ đã gần tới giờ thi, trễ mười lăm phút sau khi phát đề sẽ không được thi môn đó, đồng nghĩa với việc rớt tốt nghiệp. Em gọi điện cho anh. Anh bảo chờ anh một lát... Anh tới. Anh loay hoay sửa sửa gì đó một hồi, chiếc xe nổ máy. Em lên xe, vội vã chạy đến trường, vì sợ trễ. Ra đến đường lớn, em vô tình quay lại, bất ngờ thấy anh chạy phía sau. Anh bảo sợ xe em hư nữa...

Ngày em thi đại học, em được ở ký túc xá Đại học Sư phạm. Anh cũng đưa em gái đi thi ở Sài Gòn. Tối trước ngày thi, anh có ghé thăm em. Ngồi nói chuyện với anh ở ghế đá, thấy em có vẻ mệt mỏi, anh đưa tay sờ lên trán em. "Em sốt rồi. Uống thuốc chưa để anh đi mua thuốc?". Em bị sốt từ trưa, đã tự mua thuốc uống. Anh bảo em vào nghỉ ngơi, sáng còn đi thi, bệnh ngồi ngoài trời không tốt.

Em lên đại học, anh nhẹ nhàng căn dặn em phải cẩn thận, thị thành nhiều cạm bẫy...

Cám ơn anh đã đến bên em, cho em những ngọt ngào, bình yên, buồn vui, nhớ thương, hờn giận, và còn có cả nỗi đau mà đã phải mất khá lâu, thời gian mới dần bôi xóa. Cám ơn anh vẫn bước cùng em những tháng năm sau đó, đến tận bây giờ! Cám ơn anh vẫn luôn là điểm tựa, là nguồn động viên cho em giữa cuộc sống thăng trầm. Tình yêu đi qua, đâu có nghĩa hai người đều trở thành xa lạ, phải không anh?

Nguyễn Hồng Phúc


"The unforgettable one - Người không thể quên" do Báo điện tử VnExpress, Trang tin tức giải trí hocketoanthue.edu.vn cùng Ngân hàng Thương mại Cổ phần An Bình (ABBank) phối hợp tổ chức, thông qua hình thức bình chọn trực tuyến và đánh giá của ban giám khảo. Cuộc thi không giới hạn độ tuổi.

Bài viết liên quan