Với 8 đề cử cho giải César Awards 2012 và dành chiến thắng với hạng mục Nam Diễn Viên Chính Xuất Sắc nhất, The Intouchables là một câu chuyện cảm động kể về một nhà quý tộc bị liệt sau một tai nạn nhảy dù. Ông tìm kiếm một người giúp việc có thể chăm sóc cho mình, và…một thanh niên da màu đã được lựa chọn. Vết thương thể xác không thể chữa lành, nhưng vết thương tinh thần của nhà quý tộc đã được hàn gắn và chắp cánh thêm niềm tin yêu vào cuộc sống với sự giúp đỡ của người bạn da màu này.

Thể loại


*
15 phim hay về sự nỗ lực phi thường của con người - Sự khác biệt lớn nhất của mỗi người là cách đối mặt với khó khăn trong cuộc sống. Có người chấp nhận từ bỏ, có người nỗ lực không ngừng vì những gì mình theo đuổi. Nếu bạn đã chấp nhận từ bỏ hay đang nỗ lực không ngừng thì những giá trị to lớn… Đọc thêm
*
7 phim hay về tình bạn gây xúc động mạnh - Trong cuộc đời, ngoài gia đình, bạn bè chính là những người gần gũi và dành nhiều thời gian với chúng ta nhất. Nhưng đôi khi, trong cuộc sống bận rộn, chúng ta lại vô tình, vô tâm quên mất đi ý nghĩa thật sự của tình bạn. 7 phim hay về tình bạn giúp… Đọc thêm
*
19 phim hay về cuộc sống nên xem trong đời - Cuộc sống như một tấm gương phản chiếu , u ám khi bạn có góc nhìn tiêu cực, chán nản và ngược lại đầy màu sắc nếu bạn lạc quan, tin vào bản thân, tin vào điều tốt đẹp. 19 phim hay về cuộc sống chứa đựng các bài học giá trị được truyền tải qua… Đọc thêm

Trailer


Các review được hocketoanthue.edu.vn tổng hợp từ nhiều nguồn. Báo cáo vi phạm, bản quyền, spoiler tại trang Liên hệ hoặc Bản quyền.

Review


Những Kẻ Ngoài Cuộc


somitan 8.3 Blogger

Đầu tiên, chắc mình sẽ nói về cái tựa phim trước, “The Intouchables” tạm dịch theo tiếng Anh qua tiếng Việt nghĩa là “Những kẻ ngoài cuộc”.

Phải, bộ phim nói về những kẻ ngoài cuộc của chính cuộc đời mình, vô tình hay hữu ý, cái duyên của cuộc sống bao điều không báo trước, để họ được gặp, được biết và được ảnh hưởng bởi nhau.

Bộ phim nói về 1 người đàn ông da trắng rất giàu, nhưng lại bị liệt toàn thân vì gãy 2 đốt sống cổ lúc chơi môn thể thao dù lượn mạo hiểm. Ông là một người được giáo dục cực kỳ bài bản. Mà theo nhân vật trong bộ phim này nói:” Tôi được dạy để đứng trên đầu của những người khác!” Bên trong ông là một con người tuyệt vời với những nỗi niềm chất chứa của một người giàu có nhưng cũng đầy tình cảm dạt dào. Một người đàn ông luôn dành tình cảm cho người vợ yêu quý đã ra đi với ông sau 25 chung sống được đánh dấu mốc bằng 25 quả trứng Phục Sinh. Ông ấy là Philipe!

Và người đàn ông da đen, anh hoang mang, vô định, cảm thấy mình đang trôi trên dòng sông của cuộc đời, có lúc ngụp lặn trong chính dòng sông ấy. Khỏe mạnh, to cao, kè kè bên tai cái tai nghe Beast. Dẫu vậy vẫn phải sống nhờ vào tiền trợ cấp thất nghiệp thất nghiệp từ chính phủ nước Pháp. Anh ấy là Driss!

Và đây là một bộ phim dựa trên một câu chuyện, có thật!

Có những chi tiết “đắt” để lại cho mình muôn vàn những cảm xúc chắc khó nói được bằng lời. Đã lâu lắm rồi, mình mới miên man những dòng suy nghĩ như bây giờ, kể từ khi xem Shawshank Redemption.

Này nhé, chi tiết cô gái miền Bắc nước Pháp gửi hình cho Phillppe kèm theo lời nhắn ” Em muốn gặp Anh…” Mình thật sự ngỡ ngàng khi Driss phân tích 3 dấu ba chấm cuối câu. Mình thật sự xúc động lắm! Chắc bạn, đang đọc tới những dòng này, hẳn sẽ tò mò nhỉ? Nếu vậy, xem phim đi! Mình xin giữ cảm xúc này chỉ cho riêng mình. Hẳn bạn cũng sẽ có một quan điểm nào đó khác hoặc giống, so với mình!

Thật sự, vai Philippe do François Cluzet thủ vai đã thể hiện tột bậc một nhân vật. Một con người với ánh mắt nhìn xa xăm, ánh mắt có lẽ luôn hướng đến phía trước, nhưng hồn của nó luôn ngoái về phía quá khứ tươi đẹp trước đây. Đôi mắt ấy, chắc mình chẳng thể quên, đôi mắt màu hạt dẻ, tiếng xe lăn công nghệ cao rè rè trong không gian tĩnh mịch của ngôi biệt thự, chiếc xe chở Philippe theo định nghĩa của Driss là xe chở ngựa, tiếng động cơ chiếc Maserati, nụ cười của Philippe không vang thành tiếng, sự lãng mạn của một vùng hoa lệ, nước Pháp…

Đối lập, một cách hoàn toàn với vai Driss do Omar Sy thủ vai, đôi mắt vô định của một tương lai không kế hoạch, trái tim luôn nghĩ về người mẹ đã vì bản thân anh mà lo lắng. Nụ cười luôn tươi không thể nào hơn, chắc mình cũng sẽ không quên đâu, bước đi vững chắc, mạnh mẽ, cách tán tỉnh một cô gái, ánh nhìn dành cho mẹ trong ngôi nhà tồi tàn mà đông người, sợ hết nước khi tắm, headphone Beast luôn bên anh, cách anh lái chiếc Maserati, kiến thức của một nền văn hóa khác biệt đến từ Senegal,…

Người trắng, kẻ đen. Người tồn tại trong giới thượng lưu, kiến thức sâu rộng nhưng đã mất đi quyền kiểm soát cơ thể. Kẻ vô định, vừa ra tù đứng giữa ngã ba đường của cuộc đời, mạnh khỏe nhưng tồn tại ở chốn bần cùng của xã hội. Tựa chẳng một điểm chung, họ gặp được nhau trong một ngày không thể bình thường hơn…

Đối với mình, mình chỉ nghĩ rằng “Đôi khi, bạn phải bước vào thế giới của một ai đó để nhận ra điều bạn đang thiếu trong chính thế giới của mình…”. Một điều mình rút ra từ phim này rằng, trong cuộc sống, mình có thể đưa ra rất nhiều lời khuyên dành cho muôn vàn vấn đề của những người thân của mình hoặc xa lạ, nhưng lại nhiều khi, chính mình bế tắc với những vấn đề tồn tại của thực thể “chính mình”. Tình bạn thật sự là vậy, chúng ta tác động lẫn nhau theo nhiều cách, giúp đỡ lẫn nhau mà không cần một sự vụ lợi gì cả. Như Driss, vô tình một ngày nọ xuất hiện để giúp Phillippe vượt ra khỏi cái nghịch cảnh sở hữu mọi thứ trừ thân thể đã bị cướp đi mất bởi chính ông ấy. Sự tự ti, nét u buồn được giấu chặc thật chặc trong tận đáy lòng, niềm ưu tư và sợ hãi ai đó cũng chỉ đến với mình vì tiền. Driss, anh ấy đã làm được điều đó. Nhưng bản thân Driss, anh cũng vô định, cảm thấy có lỗi với người mẹ, khoảng thời gian mới ra tù, đó chắc hẳn khó khăn lắm khi ta đứng giữa ngã ba đường quay lại chốn thị phi và đầy cám dỗ hoặc trở nên tốt đẹp hơn. Và Philippe đã giúp trở ngược lại anh. Tôi thật sự đã xúc động lắm khi Phillippe nói:” Anh phải dừng lại ở đây thôi! Vì anh đã làm quá tốt công việc của mình!” Câu nói đuổi việc Driss từ Philippe làm tôi chợt thảnh thốt, như một vết xoáy sâu tận tâm can mình. Và hỏi rằng Tại sao? Đến cuối cùng, tôi cũng chợt nhận ra rằng, thật sự tinh tế và tôn trọng bản ngã của một con người, Driss!

Những con đường dài về miền Bắc nước Pháp, Driss biến hóa bộ râu của Philippe từ nhân vật này đến nhân vật khác( Mình chỉ biết có Hitler thôi). Đây cũng là một chi tiết rất “đắt”. Như một thông điệp với mỗi người, ta có thể cố gắng giống với một ai đó, nhưng để giống với chính bản thân mình nhất, luôn là điều khó khăn nhất.( Không biết mình có đi quá xa thông điệp của bộ phim đưa ra hay không? :D)