Tôi có một người bạn học chung từ lớp 6 đến lớp 9, sau đó lại cùng học chung nữa ở Cao Thắng, hắn có biệt danh là Sáu Nổ.

Bạn đang xem: Phú quý sinh lễ nghĩa bần cùng sinh đạo tặc

Năm 1976, vì hoàn cảnh gia đình một phần, lại thêm tiếng gọi con tim nên dọn về ở Bạc Liêu cắm câu. Lúc ấy hắn rất tự hào vì mình là dân Sài Gòn, thiệt là “Sáu Bảnh” vì nhiều em gái quê thầm thương trộm nhớ. Cuối cùng hắn câu dính một em và bây giờ đã có 3 cá con, 2 mái 2 trống. Hắn thật là an phận thủ thường, chịu làm anh Hai Lúa mấy chục năm nay, ít khi về SG. Từ đó đến giờ, cho dù nhiều cố gắng, nhưng hắn không khá giả lắm, tuy nhiên gia đình hạnh phúc, con cái ngoan. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc từ lúc tôi còn ở VN đến khi ra nước ngoài. Dạo gần đây, nhờ sự tiến bộ của khoa học, Công nghệ Thông Tin phát triển nên hắn cũng biết dùng Internet để truy cập thông tin, email, và cũng hay ghé thăm trang mạng KTCT Úc châu. Mới đây hắn email cho tôi như thế này (nguyên văn):

*
Chà, dạo này các huynh đệ mình yến tiệc linh đình quá, sôi nổi hết đợt nầy đến đợt nọ đúng là phú quý sanh lễ nghĩa, men nồng khơi lại tình trò nghĩa thầy, bạn xưa tình cũ biết bao là tâm sự, 6 Nổ xem mà phát thèm!

Nhân câu của bạn tôi có nói đến: “phú quí sanh lễ nghĩa” thì làm tôi nhớ lại có những câu khác có liên quan: Phú bất nhân, bần bất nghĩa.

Xem thêm: Đất Phương Nam - Xem Phim Tập 11

Phú quý sinh lễ nghĩa, bần cùng sinh đạo tặc. Phú quý đa nhân hội, bần cùng thân thích ly. Những câu tục ngữ Hán Việt nầy thì đúng với mọi thời đại, không cần giải thích thêm nhiều mà ai ai cũng hiểu được. Chúng ta đã từng được dạy: “tiên học lễ, hậu học văn” nhưng ở đây tôi muốn đặt vấn đề: “Vẫn biết rằng: phú sinh lễ, quí sinh nghĩa nhưng có khi nào ngược lại, có lễ nghĩa trước, rồi mình sẽ được phú quí không?”. Nếu có, thì tôi sẽ nhắn nhủ với bạn tôi rằng nếu có cơ hội thì hãy bày tỏ hay biểu lộ cái lễ nghĩa đi, dù chỉ bằng tấm lòng hay cử chỉ; thì sẽ được sự phú quí sang giàu và sẽ không phải phát thèm như trong meo của bạn.

Hỡi người bạn của tôi ơi, hãy giữ giấc mơ của bạn sống mãi…

* Trang này được xem 4003 lần


SHARE THIS Twitter Facebook Delicious StumbleUpon E-mail
*

*
Xuân Lan

Anh Kiệt ơi, phú quí hồi xưa thì sinh lễ nghĩa em thấy bây giờ phú quý lại sinh quyền lực thì đúng hơn. Dù sau cũng mừng là bạn anh đã có cuộc sống thanh nhàn có trống có mái vui cữa vui nhà! Ai biết được người giàu có và người nghèo khổ họ khác nhau cái gì để đau khổ, người giàu khi họ đã kiếm được khoản tiền lớn mỗi ngày rồi ngày nào khg kiếm được họ lại lo lắng. Còn người nghèo thì sao? Ngày nào cũng vậy có gì mà lo, cứ rau cháo mà ăn.Có một lần em đi xa về ghé một quán nước dọc đường sữa xe ông chồng đang ngồi vá xe bà vợ đi đâu về hỏi “anh ơi anh cho heo gà ăn chưa?” Ông chồng thấy vậy hỏi sao em về không hỏi “anh ơi anh cơm chưa mà chỉ lo cho gà với heo!” Chỉ vậy thôi mà em thấy họ hạnh phúc và em trân trọng cái giá trị về gia cảnh của họ. Cho đến bây giờ dù thời gian qua lâu lắm rồi mà gương mặt hai vợ chồng đó vẫn ở trong trí em.Người giàu thì thường canh chừng người khác giàu hơn mình, nói năng thì đôi khi vênh váo, khinh khỉnh nhưng mà chắc chắc một điều hai giai cấp này chết cũng như nhau không thằng nào được mang theo bất kỳ tài sản nào! Nghĩ lại mà thấy vui bởi vì tự nhiên già được sống bên này nên khg lo gì cả, gìa có chính phủ lo, nhất là y tế, người ta nói em có phước mới được sang bằng đường máy bay khg vượt qua sóng gió chết chóc, chắc vậy vì em bị say sóng. Bên này ngay cả đám tang cũng khg có phô trương mọi người tới viếng uống ly trà, cà phê tự pha rồi đưa mình đi hỏa táng, khg kèn trống, đó là cái hạnh phúc cuối đời mà em có được hehe…