Đời tôi không có gì để tiếc cả, nếu có vai diễn phù hợp tôi sẽ tham gia, và tham gia đến hơi thở cuối cùng, nó giống như một lời thề với nghề vậy.


*

Diễn viên Mai Sơn Lâm

Từng mất hai năm để thoát vai lịch sử

Trong hành trình đến với nghề diễn xuất, có thể nói, những vai diễn về dòng phim cách mạng, hay dòng phim lịch sử luôn để lại cho tôi nhiều ấn tượng. Nó ăn sâu vào tiềm thức, theo tôi những năm tháng rong ruổi với nghề.

Cho đến thời điểm hiện tại, tôi đã đóng khoảng sáu phim về đề tài này. Năm 2003, lần đầu tôi vào vai Ðội trưởng biên phòng trong phim Hải Âu. Từ mối duyên đó mà cái tên Mai Sơn Lâm được khán giả nhớ đến, và đưa tôi đến với những bộ phim nặng ký hơn.

Sau đó, tôi có dịp tham gia bộ phim Dưới cờ đại nghĩa lấy bối cảnh lịch sử về những người nông dân bị bóc lột đến tận đáy xã hội trong giai đoạn kháng chiến chống Pháp. Dù trong bộ phim này, tôi chỉ đảm nhận vai diễn nhỏ, nhưng nó lại có sức hút mãnh liệt với tôi.

Ðến 2006 - 2007, tôi được mời đóng phim Vó ngựa trời Nam với vai Bảy Viễn. Ðó là một cái duyên chuyển từ vai quần chúng đến vai Bảy Viễn - một nhân vật lịch sử có thật. Ðây không chỉ là cơ hội mà còn là thử thách với tôi.

Tôi còn nhớ, bối cảnh trong phim được hocketoanthue.edu.vn tái hiện một cách trọn vẹn và hoành tráng. Các diễn viên như được sống lại cùng nhân vật với những khoảnh khắc hào hùng. Thời kỳ đó, để thực hiện một bộ phim lịch sử gặp rất nhiều khó khăn, các nghệ sĩ phải băng qua sình lầy, bị côn trùng cắn, dầm mưa gió… và không được phép để “cảnh bể” vì sẽ tốn nhiều kinh phí.

*

Nam diễn viên thủ vai Trần Văn trong bộ phim "Vết dầu loang"

Khi đóng vai Bảy Viễn, tôi được đạo diễn Lê Cung Bắc tin tưởng lắm. Thậm chí, có những phân đoạn không có trong kịch bản, phát sinh do cảm xúc của diễn viên và đạo diễn nhưng chúng tôi vẫn phối hợp với nhau rất ăn ý.

Ngoài ra, tôi còn đóng phim về thời hậu chiến, đó là Vết dầu loang. Khi đọc kịch bản, tôi đã cảm thấy rất hào hứng. Nhân vật Trần Văn mà tôi thủ vai có nhiều mâu thuẫn trong tâm hồn. Ban đầu anh làm ăn lương thiện, sau khi sa cơ Trần Văn phải quay lại con đường “tà đạo”. Trong suốt quá trình thủ vai Trần Văn, tôi luôn khao khát sống cuộc đời của nhân vật.

Sau khi bộ phim này đóng máy, tôi phải mất hai năm mới thoát được vai Trần Văn. Không phải vì tôi ám ảnh, chính vì tôi yêu nhân vật, thổn thức và nghĩ vẫn còn nhiều thứ về nhân vật đó mà mình chưa tìm ra.

Ðau đáu về dòng phim lịch sử, cách mạng trong xã hội hiện đại

Mấy năm gần đây, tôi chưa có cơ hội đóng tiếp những bộ phim về đề tài lịch sử, cách mạng. Tôi cho rằng, phim lịch sử, cách mạng giáo dục con người nhiều lắm. Một bộ phim lịch sử nếu được làm đúng sức sẽ sống động hơn những bài học lịch sử. Thông qua bộ phim đó, tôi nghĩ chúng ta dễ hình dung, dễ ghi nhớ, dễ hiểu hơn về lịch sử.

Ðiển hình như khi Vó ngựa trời Nam phát sóng, bộ phim đã đạt rating rất cao. Sau đó là Vết dầu loang, bây giờ người ta vẫn nhớ, vẫn yêu mến và xem lại bộ phim này.

*

Mai Sơn Lâm phải mất hai năm mới thoát vai Trần Văn

Nghệ sĩ nên là người tiên phong truyền bá lịch sử

Mượn lời của một nghệ sĩ đàn anh - Thành Lộc: “Người nghệ sĩ phải hiểu rõ được trách nhiệm, ý thức được mình là ai, ảnh hưởng thế nào trong cuộc sống này. Mỗi một câu, mỗi một lời nói có ảnh hưởng đến xã hội hay không…”.

Tôi nghĩ nghệ sĩ phải ý thức được mình phải là người tiên phong, là người truyền bá lịch sử. Nhưng muốn làm được điều này, họ phải hiểu về lịch sử. Khi tham gia dòng phim lịch sử, cách mạng, diễn viên gặp khó khăn nhiều hơn những dòng phim khác. Trong đó, việc khó nhất chính là họ phải hiểu về giai đoạn lịch sử, hiểu về nhân vật mình đảm nhận thì mới có thể tái hiện lại một cách chân thật.

Không phải những khán giả trẻ không có nhu cầu coi phim lịch sử mà bởi chúng ta chưa tạo được sự hứng thú cho họ từ dòng phim này. Vì vậy, vô tình đẩy họ chuyển hướng lựa chọn sang những dòng phim thị trường của các nước khác.

*

Mai Sơn Lâm cho biết anh sẽ tiếp tục đóng dòng phim này nếu kịch bản phù hợp

Ngày xưa thế hệ đàn anh như Thành Lộc, Việt Anh… họ làm việc nhưng không nghĩ đến câu chuyện tiền nong. Thời đó khó khăn chung, kinh phí sản xuất rất ít, diễn viên được lên phim là một điều vinh hạnh, còn vào vai lịch sử họ yêu thích là niềm hạnh phúc. Nhưng bây giờ xã hội hóa, các diễn viên trẻ có nhiều sự lựa chọn, kiếm tiền cũng dễ dàng, nên đôi khi họ sẽ chọn con đường dễ đi hơn là tham gia vào những bộ phim lịch sử khó nhằn.

Tôi vẫn cho rằng, một diễn viên thực thụ luôn muốn có những vai diễn để đời, mà dòng phim lịch sử chính là cơ hội để họ thực hiện ước mơ đó. Với tôi, bây giờ chẳng còn điều gì gọi là khó khăn nữa, bởi tất cả tôi đều trải qua hết.

Vì vậy, đời diễn viên của tôi không có gì để tiếc nuối. Trong tương lai, nếu có vai diễn lịch sử, cách mạng phù hợp, tôi vẫn tham gia, và tham gia đến hơi thở cuối cùng. Nó giống như một lời thề với nghề vậy.