Chúng ta đều đã từng yêu say đắm. Chúng ta đều đã từng nhớ nhau tới điên cuồng. Nhưng chúng ta có những điều mà ở thời điểm này chưa thể làm cùng nhau được. Gặp lại là một cái duyên. Nhưng nếu bắt đầu ở một mối nhân duyên khác cũng không có gì là tệ. Chỉ là hãy nhớ những ngày cả hai đã từng vì đối phương mà như kẻ đi lạc khi nắm bản đồ trong tay.


Em có biết hay không?

Hoa đẹp cũng sẽ tàn, cây tới ngày cằn cỗi

Nhưng tình đầu không tuổi

Dẫu chẳng còn bên nhau

Trải qua những năm tháng tuổi trẻ với con tạo xoay vần cuộc sống. Biết bao nhiêu bộn bề lo toan và những hờn ghen buồn tủi. Mỗi trái tim đều từ từ trưởng thành, học cách lớn lên từ yêu thương. Và cũng chính từ yêu thương thiêu đốt nhiều trái tim tới vụn nát như tro tàn. Nhưng, chuyện tình đầu luôn là như thế. Luôn mang một vẻ đẹp riêng nhất – không giống với bất kì mối tình nào về sau này chúng ta có. Dù rằng có hạnh phúc bên nhau. Hay chỉ thoáng qua như cái chớp mắt đã thành người lạ.

Viết cho tình cũ, một người tình đầu để yêu say đắm tới quên mất bản thân mình. Em đã yêu anh bằng những tháng ngày vô ưu nhất. Không chút lưỡng lự với thời gian. Những tháng ngày mà về sau này, kể cả khi có một ai đó thay anh yêu em nhiều hơn, em vẫn không quên được. Cảm giác được mỉm cười vì một người mình yêu thương chính là điều hạnh phúc nhất. Dẫu nhiều khi cái ngang bướng của một cô bé khiến anh khó chịu, anh vẫn cười, vẫn chịu thương em.


Chúng ta đã cùng phải đấu tranh rất nhiều cho tình cảm ấy. Cái tình cảm mà cả hai đều rõ, đều hiểu hơn ai hết là không thể từ bỏ nhưng lại cùng chẳng có cách để tiếp tục. Không phải chúng ta không chịu hy sinh cho tình yêu của mình. Mà ngoài nó, cả anh hay em đều có những thứ chẳng thể vượt qua. Chỉ bằng tình yêu ấy, nên em biết mình sẽ chọn cách yêu nhẹ nhàng nhất. Yêu anh, rồi tự yêu mình.

Đó là tình cũ để yêu. Mỗi kỉ niệm gắn bó trong suốt quãng thời gian qua đều là những điều đáng trân trọng. Những lúc yêu anh, nhớ tới giọng nói, tiếng cười của anh. Những lúc cồn cào trong nỗi nhớ mà lại chẳng thể gọi tên. Những lúc tự kìm lòng lại, thôi nhớ mong, ngưng thổn thức vì cái khao khát một người gọi tên em rồi an ủi. Và sau từng ấy khó khăn, em biết cả em và anh đều nhận ra một điều không thể thay đổi: chúng ta không thể cố chấp giữ mãi hình ảnh của người cũ trong lòng.

Em tập quen và quên dần đi những nỗi nhớ về anh. Những mong ước khi mệt mỏi, yếu đuối có anh bên cạnh. Đã từng có lúc, nỗi nhớ như muốn phát điên lên vậy. Nhưng rồi mọi chuyện lại đâu vào đó khi em biết mình cần một chốn lặng riêng để suy nghĩ thật kĩ càng trước khi lại muốn ùa vào vòng tay của anh.

Sau này, dù bao lâu đi nữa thì em tin rằng mình vẫn không thể quên được mối tình này. Một người cũ để yêu nhiều như người sẽ đi cùng em tới cuối chặng đường còn lại. Ai cũng thế, từng có một quãng thời gian tuổi trẻ điên cuồng yêu một mối tình đầy tổn thương mà lại chẳng rõ vì lý do gì. Mặc cho nó có đốt đi bao nhiêu nụ cười và thời thanh xuân của mình. Nhưng đó sẽ là kỉ vật mà em mãi trân trọng.


Chúng ta đều đã từng yêu say đắm. Chúng ta đều đã từng nhớ nhau tới điên cuồng. Nhưng chúng ta có những điều mà ở thời điểm này chưa thể làm cùng nhau được. Gặp lại là một cái duyên. Nhưng nếu bắt đầu ở một mối nhân duyên khác cũng không có gì là tệ. Chỉ là hãy nhớ những ngày cả hai đã từng vì đối phương mà như kẻ đi lạc khi nắm bản đồ trong tay.

Thực sự, em vẫn chưa muốn buông anh ra khỏi kí ức. Nhưng đôi lúc, trong lòng lại khao khát một người có thể bên em và lắng nghe em nhiều hơn một chút. Nên có khi, mọi thứ sẽ dần ổn định lại khi em hiểu mình phải chấp nhận đối mặt với mọi thứ như thế nào.

Chỉ muốn cảm ơn anh đã từng yêu em nhiều như vậy. Cho em nhận được tình cảm của anh nhiều như vậy. Dù bây giờ, chúng ta đã chẳng còn một sợi dây liên kết gì với nhau, nhưng mọi chuyện từng đi qua thì vẫn vậy.

Em vẫn yêu những câu chuyện đó thật nhiều và sẽ giữ chúng cho tới tận sau này. Một tình cũ để yêu.