
Trang chủ giới thiệu Ban chủ nhiệm Hội đồng tán thưởng kỷ điều khoản Điều lệ Nội quy Thông đưa thông tin tức - Sự kiện tu dưỡng đào tạo hoạt động phong trào Trao đổi nghiệp vụ Quan hệ quốc tế Khen thưởng Kỷ hiện tượng Xem đoàn chi phí Liên hệ
HẬU LY HÔN VÀ THÂN PHẬN NGƯỜI PHỤ NỮ
Nhưng cũng có không ít cặp bà xã chồng, cùng với những lý do hết sức... Lãng xẹt, chỉ tất cả chút xích míc không đáng, cũng đòi cho bởi được “Thôi, chia tay nhau trường đoản cú đây!”. Thế bắt đầu biết, khi yêu nhau họ auto trói đời vào nhau, đến khi xong yêu thì cũng sẵn lòng tự toá trói mang đến nhau. Trăn trở trước yếu tố hoàn cảnh ly hôn nên nói bóng, nói gió như thế, nhưng người nào cũng biết, vào lòng mỗi cá nhân vợ hoặc chồng, ai nhưng không bồn chồn một nỗi ảm đạm khi chia ly nhau. Đành là thế, thực ra khi ko còn thời cơ cứu vãn nhằm mãi là “bạn xuất sắc “ của nhau cho “răng long đầu bạc”, thì ly hôn là một trong những cứu cánh bình yên cho cả hai phía. Vắt nhưng, đằng sau các vụ ly hôn phần lớn lại xuất hiện những thảm kịch mới đến thân phận tín đồ phụ nữ, với rất nhiều tổn yêu quý từ tinh thần đến cuộc sống thường ngày vật chất. Trong khi đối với các quý ông ông chồng thì sao? “Dường như họ cảm thấy được tháo dỡ cũi sổ lồng như chim bay xa giữa đồng xanh quê nhà bao la!” Chị T.M một người đàn bà vừa bắt đầu ly hôn với chồng chưa đầy một tháng, sẽ mỉm cười đau xót nói với tôi như vậy.Nguyên nhân ly hôn: trên anh, tại ả!Chồng chị T.M là giảng viên đh ở một thành phố miền Trung. Tại phiên tòa giải quyết và xử lý yêu cầu thuận tình ly hôn, anh đã trình diễn trước tòa một trong những nguyên nhân khiến cho hai vợ ck ly hôn bởi một câu nói gây sốc : “Nhà tôi không tồn tại lửa – lửa tình thân , lửa lòng với cả lửa... Bếp !”. Chị T.M cũng là 1 trong những giảng viên như chồng, các bước trường lớp đang không cho họ bao gồm thời gian dành riêng cho nhau, rồi xích míc lặng lẽ hiện ra trong đời sống mái ấm gia đình của họ, và không có bất kì ai chịu bản thân sai, nên cuối cùng họ đành quyết định đường ai nấy đi. Họ thỏa thuận hợp tác phân chia tài sản chung của vợ ông chồng là một ngôi biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang đồ sộ vào một khu đô thị mới. Trách nhiệm nuôi bé gái tư tuổi được thống tốt nhất giao cho người vợ. Sau khi chia tay, anh ra khỏi mái bên chung, đến sống một mình ở một căn hộ cao cấp cao cấp. Còn chị? mặt hàng ngày, khoảng sáu giờ phát sáng chị đưa bé đến trường. Đến chín giờ buổi tối đi dạy thêm về, sang bên bà nước ngoài đón đàn bà về nhà, chệch choạng bóng mẹ, bóng con trải nhiều năm trên đoạn đường vắng vẻ không fan qua lại... Chị M âm thầm dừng ngang mẩu chuyện với tôi rồi khóc thật ngon lành, làm cho tôi cũng cảm xúc chạnh lòng. Một trường hòa hợp khác cũng rất phổ đổi mới trong đời sống xã hội. Chị N.T nhà tại quận 10, mang chồng nhỏ tuổi hơn mình tứ tuổi. Chuyện tình song đũa lệch ấy đã gặp gỡ không không nhiều rào cản của gia đình và chúng ta bè. Bất chấp mọi sự can ngăn, bọn họ tiến đến hôn nhân và bao gồm một nam nhi chung, cũng là con cháu đích tôn của mẫu họ nội, chính vì vậy cuộc sống gia đình ngày càng thêm chan hòa, vui vẻ. Cho tới khi lối thôn thấy vắng láng anh ck đi về tòa nhà nhỏ, bắt đầu biết chúng ta đã chia ly nhau được sáu tháng rồi. Sau 1 năm ly hôn, anh ông xã bế một nhỏ bé gái khoảng ba tháng tuổi về ra mắt mái ấm gia đình vợ cũ, trong những lúc đó chị T. Càng ngày càng tiều tụy với sắc đẹp vóc hao mòn từ nỗi bi thảm ly hôn. Một lượt chị T. đến văn phòng nhờ cơ chế sư tư vấn yêu ước buộc người ông xã thực hiện nhiệm vụ cấp dưỡng, này cũng là dịp để chị có cơ hội giãi bày, chia sẻ với vị mức sử dụng sư nọ tại sao ly hôn nhưng đã 2 năm trôi qua chị lưỡng lự tỏ cùng ai, vị một vì sao hết sức tinh tế cảm: “không chịu nỗi nhu yếu sinh lý của anh ông chồng trẻ !”.Nhận thức càng cao- Sóng ngầm càng dữ dội!Anh T. Với chị Đ. Các là chăm viên cao cấp công tác trong thuộc một cơ quan thuộc ngành tư pháp. Chúng ta quen và yêu nhau vì nhận được sự cảm thông, share trong nghề nghiệp và công việc và công việc. Cuộc sống đời thường của họ chính vì như thế rất hạnh phúc trong quy trình tiến độ đầu. Đến lúc họ mang cả công việc cơ quan tiền về đơn vị thảo luận, rồi tranh luận. Vì ai ai cũng có chuyên môn chuyên môn khăng khăng nên không ai phục ai. Cơm trắng sôi nhưng không có ai chịu bớt lửa để yêu cầu thành cơm khê. Không thích ăn cơm nữa, anh T. Chuyển sang “ăn phở”. Biết chuyện, chị Đ. Dằn mặt ông chồng bằng đề nghị ly hôn, nào ngờ anh T. Chấp nhận ngay tức thời. Rồi họ gửi nhau ra tòa trong khi chỉ để hợp thức hóa việc chia tay bằng thủ tục pháp lý, dịu nhàng với êm thấm trong không khí siêu “hòa bình và hữu nghị”. Lúc tòa vừa tuyên phạt xong, anh T. Hữu tình đến bên cạnh vợ, thật tâm đưa tay nhằm chờ tiếp nhận một cái bắt tay của vk lần cuối. Tuy thế thật bất ngờ, anh lại dìm được một cái tát như trời giáng trước cơn sóng ngầm sẽ trào lên tự nỗi bất lực của người vợ, khiến cho cả khán phòng cùng hội đồng xét xử cực kì sửng sốt. Bao gồm lẽ, sau bản án của tòa, khiến chị T. Chợt nhận biết những cơn sóng dữ mà lại chị vốn vẫn quen kìm nén trong trái tim rồi sẽ không còn có cơ hội để... Khơi dậy (?)Một mẩu truyện ly hôn khác, chắc rằng sẽ hết sức buồn lúc nghe tới qua. Anh là fan đã ly dị vk và chị đang ly dị chồng. Họ gặp gỡ nhau trong quá trình một bí quyết rất tình cờ, rồi hôn phối với nhau trong lo âu, dè dặt do nỗi ám ảnh của sự đổ vỡ. Nhưng rồi chúng ta càng cố gắng trân trọng, mến thương hạnh phúc ý muốn manh vừa mới có bao nhiêu thì sóng ngầm trong chúng ta càng mạnh mẽ bấy nhiêu. Sự share trong mọt quan hệ mái ấm gia đình có cả bé anh, con em, nhỏ chúng ta, rất khó mấy ai thừa qua phiền phức, ghen tuông hiềm . Người phụ nữ ấy lại một đợt nữa ra tòa làm giấy tờ thủ tục ly hôn. Sau đó, với cùng một nách nhị con, một của ông xã trước, một của ông xã sau , chị lặng lẽ âm thầm sống, đến hiện nay khi đã bước sang tuổi tư mươi, cùng với một đứa con vừa new vào đh và một đứa đang chuẩn bị vào lớp 10. Hiện chị chỉ biết chu toàn các bước và chăm lo tốt cho các con. Có lẽ rằng nỗi buồn của rất nhiều cuộc hôn nhân bất hạnh đã mang cắp đi của chị những thú vui quý giá nhất của tuổi xuân yêu cầu không để cho chị có thời hạn nghĩ đến chuyện gì không giống nữa. “Đóa hoa vàng mỏng manh manh cuối trời ...như một lời phân tách tay” Lời bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công đánh đã có tác dụng day kết thúc biết bao trái tim yêu thương phải ngọt ngào lòng mình trước đầy đủ cuộc phân chia tay. Mà lại những câu chuyện ly hôn thì không lúc nào dừng lại, lúc mà cuộc sống đời thường cứ nhanh chóng mỗi ngày, tất bật, quay cuồng trong không khí lẫn thời gian. Ở đâu đó, trong bất kể lúc nào, dù chia tay nhau, nhưng có lẽ tận trong tiềm thức chúng ta vẫn nghĩ về về nhau, dù là bất tự dưng hay vô tình. Nỗi đau trong bọn họ vẫn luôn là đều vết giảm dù vẫn thành sẹo, rồi có lúc đau lòng lắm nạm khi chợt nhận ra vết thương lòng ấy vẫn sẽ âm ỉ mọi khi bưng hộp cơm trắng ăn lặng lẽ âm thầm ...một mình. Rồi phần đông khi lang thang xuống phố với hình hình ảnh con con trẻ dung dăng, dung dẽ níu chặt tay người mẹ mà cứ hỏi “ba đâu?” . Rồi hầu hết tháng ngày cỗi cằn trôi qua, mấy mẹ con lại dẫn nhau về công ty ngoại chơi, như phần lớn lần, với lại nát lòng bởi không thể tìm thấy câu trả lời cho ngoại, lúc nghe thắc mắc quen nằm trong của bà với những cháu “Ba mấy đứa nhỏ dại không qua đùa sao?” Vậy đó, hôn nhân gia đình là hạnh phúc, ly hôn lại là việc giải thoát. Liệu cuộc sống đời thường có mấy ai ý muốn chọn cho mình sự giải bay từ trong cuộc sống hạnh phúc mà người ta đã lựa chọn lựa, khả dĩ vì chưng những lý do chẳng đặng đừng mà lại thôi.
Nhìn vào hiện tượng lạ ly hôn ngày càng phổ biến, băn khoăn có ai cảm thấy thấu hiểu với tôi về thân phận người thiếu nữ khi tình cảm khép lại, niềm hạnh phúc cũng ko còn, thân phận họ mỏng manh, bi thương tẻ... Như một lời chia tay. Vậy nên, nếu còn tồn tại thể, xin chớ ly hôn !