Tuyển chọn những bài bác văn hay chủ thể Bài văn tả mẹ lớp 6 dài và hay nhất. Những bài văn mẫu mã được biên soạn, tổng hợp bỏ ra tiết, vừa đủ từ các bài viết hay, xuất sắc tốt nhất của chúng ta học sinh trên cả nước. Mời những em cùng tìm hiểu thêm nhé! 

Bài văn tả mẹ lớp 6 - bài mẫu 1

Có lẽ lúc còn nhỏ người nào cũng được nghe câu hát ru, hay đông đảo vần thơ: “ nhỏ dù lớn vẫn chính là con của mẹ. Đi hết đời lòng người mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em vẫn kể về người mẹ hoàn hảo nhất của em – fan mẹ luôn yêu thương bé mình bằng cả cuộc đời.

Mẹ em trong năm này đã ngoài tía mươi tuổi, nước domain authority mẹ không thể được trắng trẻo nữa mà lại đã ngăm ngăm đen vì vất vả âu yếm chúng em. Bà bầu có mái tóc đen dài mang đến ngang sống lưng và luôn luôn được búi gọn gàng ở đằng sau. Hàm răng đều, white bóng và luôn nở thú vui mỗi khi gồm điều gì làm bà mẹ vui. Người mẹ em không tốt lắm, tương đối gầy, dáng đi rất nhanh nhẹn.

Mẹ lúc nào thì cũng tất bật với công việc nào là đi chợ, việc nhà, đi làm…nhưng mẹ không lúc nào kêu vất vả tuyệt mệt mỏi. Mang dù bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian cho các con. Bà mẹ dạy em học, dạy làm cho những quá trình nhà, bà mẹ chỉ bảo tận tình ngay từ đông đảo công việc bé dại nhất, bà bầu bảo nên học tính cẩn thận ngay từ những công việc nhỏ tuổi trở đi thì về sau những việc to hơn mới hoàn toàn có thể làm tốt được. Em luôn luôn nhớ lời chỉ bảo của bà mẹ và nỗ lực làm thật tốt.

Em ghi nhớ mãi ngày em bắt đầu vào lớp Một mẹ đưa em mang lại trường, trước hôm đó chị em đã chuyển em đi thăm trường, tối ngủ bà bầu động viên khích lệ để ko bị kinh ngạc những ngày đầu đi học. Rồi lúc biết em viết chữ bằng tay thủ công trái, người mẹ kiên trì từng ngày một luyện viết tay yêu cầu cho em. Mẹ cầm tay em nắn nót từng chữ, uốn nắn nắn từng đường nét để hiện thời em rất có thể đi thi vở sạch sẽ chữ rất đẹp của trường cùng đạt giải, toàn bộ là nhờ vào mẹ.

Em nhớ một lần em vẫn còn đó nhỏ, hôm đó những lớp học được về sớm. Em đứng đợi bà mẹ ở cổng trường thì tất cả một các bạn gần nhà rủ em quốc bộ về bởi trường biện pháp nhà cũng ko xa lắm. Như thường lệ, đúng giờ tan học chị em đến đón thì thấy những lớp đã về hết.

Mẹ lập cập hỏi bác đảm bảo có thấy đứa trẻ con nào đợi ở cổng trường không tuy thế bác bảo vệ bảo không có. Người mẹ hốt hoảng đi tìm em, điện thoại tư vấn điện cho ba xem bố có đi đón em ko nhưng tía vẫn đang làm mà. Khỏi đề xuất nói, mẹ lo ngại đến như vậy nào. Mẹ đi tìm kiếm khắp các con đường, vị trí mà chị em hay gửi em đi dạo nhưng những không thấy. Chỉ mang lại lúc bố đi làm việc về thấy em ở nhà rồi gọi điện mang đến mẹ. Người mẹ về nhà trong chứng trạng mệt mỏi. Hôm nay em vẫn chưa chắc chắn mình đã tạo ra truyện gì cần vẫn ngồi im. Rồi mẹ đánh em, đó là lần trước tiên mẹ tấn công em, em khóc và bà mẹ cũng khóc.


Em còn bé dại quá nên chưa biết gì chỉ trách bà mẹ sao lại đánh mình. Sau này to hơn một chút bắt đầu biết bà bầu đánh em chỉ vì bà bầu quá băn khoăn lo lắng cho em, tấn công em vì em đã không nghe lời của mẹ. Đến tận bây chừ em vẫn quan trọng quên được lần bị bà mẹ đánh ấy. Chị em à! con xin lỗi nhé. Thời gian đó con chưa hiểu để nói xin lỗi mẹ.

Cô giáo em nói: “ Trong toàn bộ các kì quan tiền thì trái tim người bà bầu là kì quan béo tròn nhất”. Em sẽ nỗ lực học tập thật giỏi để mẹ luôn luôn cười bà mẹ nhé. Người mẹ à! con yêu mẹ.

*

Bài văn tả mẹ lớp 6 - bài mẫu 2

"Xa bà mẹ mười năm đi khắp nước

Trăm quê chưa dễ thực quê nhà

Sáng nay new thực về quê nhỉ

Bóng người mẹ già ai giống mẹ ta?"

Cuộc đời của mỗi con người không tồn tại gì xứng đáng quý hơn tình thương yêu của mẹ. Người mẹ là người dân có công sinh thành, nuôi chăm sóc ta thành người. Tôi cũng có thể có một bạn mẹ, người quan trọng đặc biệt nhất bên trên đời.

" hạnh phúc của nhỏ là được nhìn thấy nụ cười của bà mẹ mỗi ngày" . Chắc hẳn rằng vậy, là 1 trong những người con tôi luôn luôn mong muốn mẹ tôi được hạnh phúc và vui vẻ vị một đời mẹ đã do tôi mà vất vả gian lao. Trong năm này mẹ tôi đã ko kể 40 tuổi, không xinh đẹp, trẻ trung nhưng ở bà bầu tôi cảm nhận được sự vơi dàng, gánh vác của một người thiếu phụ vì gia đình. Mẹ tôi bao gồm nước domain authority khá trắng, mái tóc đen uốn xoăn sóng ở đoạn đuôi trông rất bềnh bồng và ưa nhìn. Mái tóc đen phủ điệu đà xuống khuôn mặt tròn phúc hậu, lưa thưa vài lọn tóc trên trán cao của mẹ. Đôi mắt bà mẹ rất đen, đen lấp lánh lung linh như vì tinh tú tuy đuôi mắt đã mở ra những dấu tích của mon năm khó khăn nhọc nhưng nó không hề che bao phủ đi sự lý tưởng và nhanh nhẹn của mẹ. Chị em tôi khôn khéo lắm, từ bé tôi được nghe bà kể về tuổi thơ của mẹ, thời còn đói nghèo, người mẹ tôi vừa đến lớp vừa đi làm việc phụ giúp bà ngoại tôi trang trải cuộc sống. Người mẹ hay thêu gần như tấm khăn nhằm bày bán ngoài chợ, trộn vài nóng trà giúp ngoại buôn bán nước. Năm tháng cạnh tranh nhọc gian nan ấy vậy đã khiến cho mẹ tôi trưởng thành và cứng cáp và chín chắn hơn. Bố mẹ có tôi, với nuôi tôi khôn lớn nhường này.

Tôi biết những gì mình đạt được ngày hôm nay là nhờ đều giọt mồ hôi của cha, số đông khó nhọc của mẹ. Bà mẹ tôi là gia sư dạy cấp 2, thường rất bận bịu với những bài xích giảng bên trên lớp, hầu như trang giáo án dở dang dẫu vậy không vì thế mà chị em không chăm lo cho tôi chu đáo. Ngày ngày dù bận mang lại mấy bà mẹ vẫn dạy dỗ tôi học bài xích mỗi tối. Tôi hết sức thích nghe người mẹ tôi kể về hồ hết câu truyện thời tao loạn chống Mỹ, Pháp, thời của những cô, những anh thanh niên ra tiền tuyến gan góc và xứng đáng tự hào biết bao. Mẹ kể mang lại tôi về câu chuyện cổ nước mình, đậm đà cơ mà sâu sa, kể đến tôi về hầu hết cánh cò bay lả bay la, cất cánh khắp giải đất vn thân thương. Bà mẹ cũng là người nuôi dưỡng tâm hồn si văn chương của tôi, cho tôi đông đảo cảm xúc, phần đông trải nghiệm nhưng mà tôi chưa từng có. Bà mẹ chịu bao vất vả mỗi đêm khi tôi sẽ chìm vào giấc ngủ, đèn bàn thao tác làm việc của người mẹ tôi lại sáng, người mẹ miệt mài với phần lớn trang giáo án cho bài giảng xuất xắc và hấp dẫn học sinh. Tôi biết chị em đang cố gắng hết mình để gia công tròn bổn phận của một người phụ nữ gia đình, vừa hoàn thành tốt mục đích của một bên giáo tận tuỵ yêu cầu tôi thương chị em và yêu chị em nhiều lắm.

Năm tháng cứ qua đi, tôi ngày một trưởng thành và chững chàng hơn vị sự dạy bảo của mẹ. Cũng có không ít khi tôi phạm buộc phải những sai trái trong cuộc sống. Khi ấy tôi băn khoăn lo lắng và tự trách bạn dạng thân mình lắm tuy thế mẹ luôn cười hiền từ và bảo tôi rằng:" bên trên đời không có thứ gì là viên mãn cùng hoàn hảo, đến bức tượng của vị thần Hy Lạp được tạc tinh xảo còn có những vệt rạn nữa là chúng ta, đông đảo con tín đồ bình thường. Bé còn nhỏ, cuộc đời chất nhận được con phạm sai trái và đến con thời cơ sửa sai". Lúc ấy, tôi như bao gồm thêm đụng lực nhằm phấn đấu, vươn lên.

Mẹ là người quan trọng đặc biệt nhất so với tôi mặc dầu hiện tại xuất xắc tương lai, cho dù tôi có trưởng thành và cứng cáp thì với mẹ, tôi luôn luôn là đứa trẻ bắt buộc đôi cánh chở che.

Bài văn tả chị em lớp 6 - bài mẫu 3

Ngày còn nhỏ, tôi luôn ước chị em mình là 1 cô giáo. Tôi ý muốn một lần được trải cảm giác có chị em là giáo viên, được hãnh diện với chúng ta trong lớp. Mà lại càng lớn, tôi càng yêu chị em hơn, dù người mẹ chỉ là một nông dân bình thường.

Mẹ tôi quanh năm lam lũ, vất vả, lúc nào thì cũng tất bật. Vì vậy, dù bắt đầu hơn cha mươi tuổi cơ mà trông người mẹ như già hơn tuổi hết sức nhiều. Chỗ khóe mắt người mẹ đã hằn đông đảo vết chân chim mà lại vẫn không làm cho mờ đi hai con mắt sáng với ánh mắt hiền hòa. Mỗi lần đồng đội tôi mắc lỗi, hai con mắt ấy lại nhìn shop chúng tôi đầy nghiêm khắc. Với cũng hai con mắt ấy đang thức trắng bao đêm các lần tôi bị ốm. Khi nào cũng vậy, luôn luôn là tình thân đong đầy dành riêng cho chúng tôi. Đôi đôi mắt ấy cũng chính là thứ tuyệt nhất tôi được thừa kế từ mẹ. Các lần có tín đồ khen tôi có hai con mắt giống mẹ, tôi cảm giác vô cùng tự hào, hãnh diện. Tôi là con gái của người mẹ mà! Trên da mặt người mẹ còn có rất nhiều vết nám. Đó là lốt ấn của bao ngày dãi nắng nóng dầm mưa. Nghe nước ngoài kể, ngày trẻ, da bà mẹ đẹp lắm, má lúc nào cũng trắng hồng. Tôi cảm thấy đáng tiếc vô cùng bởi vì tôi lại giống ba ở làn da ngăm ngăm. Nhưng chiếc mà mẹ luôn luôn tự hào nhất, chăm sóc nhất về phiên bản thân lại là mái tóc. Dù vất vả trường đoản cú ngày nhỏ nhưng mái đầu của mẹ ngoài ra không tất cả tuổi. Nó dài đen, óng mượt, mà đến cả những thiếu nữ cũng nên mơ ước. Tôi cực kỳ thích ngắm người mẹ hong tóc, nắng tràn lên mái tóc mẹ, dancing nhót, lung linh. Hương thơm hoa bưởi cứ phảng phất, thơm nồng. Dáng tín đồ của mẹ bé dại bé nhưng cấp tốc nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ bước tiến cũng vội vã, thoăn thoắt. Mọi fan thường nói bà mẹ có dáng đi vất vả. Thì cũng đề nghị thôi, vì chưng bố quốc bộ đội xa nhà, một mình mẹ quan tâm ông bà nội, nuôi nấng anh em chúng tôi. Bao trọng trách dồn lên đôi vai bé nhỏ của mẹ, bao nhiêu quá trình để chăm lo gia đình khiến cho mẹ chẳng thể thong thả, khoan thai. Hai bàn tay của mẹ nhỏ gầy, xương xương. Tuy nhiên với tôi nó đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay ấy đã lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, ủ ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những cách chập chững đầu tiên.

Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu năm rồi, vẫn các cái áo bà cha đã tô màu. Chị em thường chơi rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào có dịp đặc biệt, mẹ mới mặc những cái áo mới ba mua tặng ngay mỗi dịp về thăm nhà. Ngày nào thì cũng vậy, mẹ luôn là bạn dậy nhanh nhất có thể nhà. Mẹ sẵn sàng bữa sáng cho đồng đội tôi, đến lợn gà ăn uống và dọn đơn vị cửa. Mẹ âu yếm cho công ty chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn đến đâu, từng buổi tối, bà mẹ vẫn dành thời gian để kèm anh em tôi học tập bài. Mẹ đó là cô giáo đặc biệt quan trọng của chúng tôi. Bà bầu còn dạy shop chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, dạy shop chúng tôi những bài đồng dao mà người mẹ còn nhớ được.

Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc sống của tôi cùng anh tôi. Tôi lớn lên trong tình thân thương bát ngát của mẹ. Trong câu hát chị em ru tôi, gồm nước mắt của việc yêu thương và hi vọng. Tôi chẳng thể nói hết được tình yêu giành riêng cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng thật những để mẹ vui.

Bài văn tả người mẹ lớp 6 - bài mẫu 4

“Riêng phương diện trời chỉ có một mà thôi. Và chị em em chỉ tất cả một bên trên đời”. Giai điệu của câu hát cất lên khiến cho lòng em không ngoài bồi hồi, xao xuyến nghĩ về về fan mẹ yêu thương của mình. Trong gia đình, fan mà em mếm mộ nhất đó đó là mẹ em, bạn giữ hơi nóng hạnh phúc, và tình yêu thương cho tất cả gia đình. Em yêu người mẹ của em biết chừng nào!

Mẹ em năm nay đã ngoài cha mươi tuổi. Chị em có một thân hình bé dại nhưng cao ráo. Chị em em tất cả một khuôn phương diện trái xoan vô cùng hiền hậu và phúc hậu. Khuôn mặt mẹ em đã có khá nhiều chân chim, do thời gian và mưa nắng dãi dầu, cũng 1 phần là do sự vất vả mưu sinh cho cuộc sống đời thường của mái ấm gia đình em. Mái tóc bà bầu em black mượt và được để dài, thời điểm nào cũng khá được mẹ em búi hoặc buộc một cách vô thuộc gọn gàng. Mái tóc người mẹ em lúc nào cũng thoang thoảng mùi đinh hương, nhân tình kết. Do chị em em là một trong người thiếu nữ sống khá truyền thống nên người mẹ không xuất xắc dùng các loại dầu gội đầu hiện tại đại. Bàn tay mẹ tí hon gầy xương xương, nhưng lại chính đôi tay lại trong ngày hôm qua ngày, mon qua tháng quan tâm cho em từng bữa tiệc tới giấc ngủ. Em phù hợp nhất là ngắm nhìn nụ cười của mẹ. Nụ cười tỏa rạng như ánh bình minh, nhìn bà mẹ cười mà lại lúc nào trong tâm em cũng cảm xúc vô cùng hạnh phúc.

Mẹ em lúc nào thì cũng yêu yêu đương và chăm lo cho mái ấm gia đình em rất chu đáo. Đôi bàn tay tí hon gầy xương xương của em, sớm nào cũng sẵn sàng những bữa ăn giàu hóa học dinh dưỡng, đủ năng lượng cho một người thao tác và học tập của ba con em. Bà bầu là tín đồ vun vén, quan tâm cho từng bữa tiệc tới giấc ngủ, giữ gìn hạnh phúc cho mái nóng gia đình. Chị em tuy hiền khô nhưng cũng khá nghiêm tự khắc trong giáo dục và đào tạo con cái. Người mẹ không bao giờ nuông chiều bé cái quá mức cần thiết mà luôn dạy, chỉ bảo cho em những bài học về cách cư xử, về đạo lý làm người.

Mẹ là bạn mà em yêu quý và kính trọng nhất. Em hứa sẽ nỗ lực chăm ngoan học xuất sắc để mẹ luôn luôn vui vẻ không khi nào phải phiền lòng, khổ sở vì nhỏ cái.

Bài văn tả người mẹ lớp 6 - bài mẫu 5

“Đêm nay nhỏ ngủ giấc trònMẹ là ngọn gió của nhỏ suốt đời.”

Trong cuộc đời này, bao gồm ai lại ko được phệ lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại ko dược chìm vào giấc mơ trong gió non tay bà bầu quạt mỗi trưa hè oi ả. Với trong cuộc sống này, có ai yêu con bằng mẹ, bao gồm ai suốt thời gian sống vì con giống mẹ, có ai săn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng nhỏ như mẹ.

Với tôi cũng vậy, người mẹ là người suy xét tôi nhất cùng cũng là bạn mà tôi dịu dàng và mang ơn nhất bên trên đời này. Tôi vẫn thường xuyên nghĩ rằng bà mẹ tôi ko đẹp. Không đẹp mắt vì không tồn tại cái nước domain authority trắng, khuôn phương diện tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ gồm khuôn mặt tí hon gò, rám nắng, vấng trán cao, đông đảo nếp nhăn của mẫu tuổi 40, của bao âu lo vào đời in hằn bên trên khóe mắt. Nhưng cha tôi bảo bà mẹ đẹp rộng những thanh nữ khác ở dòng vẻ đẹp nhất trí tuệ. Đúng vậy, người mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn, dỡ vát lắm. Trên cương cứng vị của một người lãnh đạo, ai ai cũng nghĩ người mẹ là fan lạnh lùng, nghiêm khắc. Có những khi tôi cũng nghĩ về vậy. Cơ mà khi ngồi mặt mẹ, bàn tay mẹ quan tâm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến đổi hết. Tôi bao gồm cả giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm hứng như chưa lúc nào tôi được trao nhiều yêu thương cho thế. Ngoài ra một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay chị em truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, song môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào, … qua toàn bộ những gì của mẹ. Tình thân ấy chỉ khi tín đồ ta ngay gần bên người mẹ lâu rồi mói cảm giác đuợc thôi. Từ nhỏ tuổi đến lớn, tôi chào đón tình yêu thương vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.

Trong con mắt một đứa trẻ, người mẹ sinh ra là để quan tâm con. Chưa bao giờ tôi tứ đặt câu hỏi: tại sao mẹ gật đầu đồng ý hy sinh vô đk vì con? . Mẹ tốt, tốt nhất có thể với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ bà mẹ thật thừa đáng, thật… ác. Đã bao lần, bà mẹ mắng tôi, tôi đã khóc. Khóc bởi vì uất ức, đắng cay chứ đâu khóc vì hối hận. Rồi cho đến một lần… Tôi tới trường về, thấy chị em đang đọc trộm nhật cam kết của mình. Tôi tức lắm, giằng ngay lập tức cuốn nhật cam kết từ tay mẹ và hét to:“ Sao người mẹ quá xứng đáng thế! Đây là bí mật của con, mẹ không tồn tại quyền động vào. Người mẹ ác lắm, bé không cần chị em nữa! ” Cứ tưởng, tôi vẫn ăn một cái tát đau điếng. Cơ mà không bà bầu chỉ im người, hai đụn má tái nhợt, Khóe đôi mắt rưng rưng. Có nào đó khiến tôi không dám nhìn trực tiếp vào đôi mắt mẹ.

Tôi chạy gấp vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ điện thoại tư vấn mãi làm việc ngoài. Tôi đã khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm loại gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tôi thao thức, nai lưng trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hối tiếc mà tôi chẳng sao tránh được. Tôi đã tự an ủi mình bằng phương pháp tôi đang sinh sống và làm việc trong một cụ giới không tồn tại mẹ, không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Tuy vậy đó đâu bao phủ đầy dược cái không gian trong đầu tôi. Hợp lý tôi thấy hối hận? hợp lý tôi sẽ thèm khát yêu thương thương? …

Suy suy nghĩ miên man làm tôi thiếp đi dần dần. Trong giấc mơ màng, tôi cảm giác như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tôi đang mong đợi cái cảm hứng ấy, cảm hứng ngọt ngào đầy yêu thương thương. Tôi đắm chìm trong giây phút êm ả ấy, nắm nhắm ép mắt vì sợ nếu như mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô cùng trước mắt ta chỉ cần một không gian thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi cảm thấy tòa nhà sao cơ mà u bi tráng thế. Có cái nào đấy thiếu đi. Sáng sủa đó, tôi phải nạp năng lượng bánh mỳ, không có cơm white như gần như ngày. Tôi tiến công bạo, hỏi cha xem mẹ đã đi đâu. Cha tôi bảo bà mẹ bị bệnh, yêu cầu nằm viện 1 tuần liền. Xúc cảm buồn tủi đã bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ dại của tôi. Bà mẹ nằm viện rồi ai đã nấu cơm, ai giặt giũ, ai trung ương sự với tôi? Tôi ăn năn hận quá, chỉ vày nóng giận quá cơ mà đã có tác dụng tan vỡ niềm hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Trên tôi mà người mẹ ốm. Cả tuần ấy, tôi siêu buồn. Tòa tháp thiếu nụ cười của bà mẹ sao cơ mà cô độc thế. Bữa làm sao tôi cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì đem ai nấu hồ hết món tôi thích. Ôi sao tôi nhớ đén thế đều món rau luộc, giết mổ hầm của bà mẹ quá luôn.

Sau một tuần, bà bầu về nhà, tôi là người ra đón người mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ đã chạy mang đến ôm chặt tôi. Chị em khóc, nói: “ chị em xin lỗi con, mẹ không nên xem kín đáo của con. Nhỏ … con tha thứ mang lại mẹ, nghe con.” Tôi xúc cồn nghẹn ngào, nước đôi mắt tuôn ướt đẫm. Tôi chỉ ý muốn nói: “ Mẹ ơi lỗi trên con, tại bé hư, toàn bộ tại bé mà thôi. ” . Nhưng mà sao hầu như lời ấy khó nói đến thế. Tôi đã ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau dòng tuần ấy tôi new thấy mẹ quan trọng đặc biệt đến dường nào. Hằng ngày, bà mẹ bù đầu với công việc mà sao người mẹ như tất cả phép thần. Sáng sủa sớm, khi còn tối trời, bà bầu đã lo cơm trắng nước cho bố con. Rồi buổi tối về, bà mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Hồ hết món ăn uống ấy nào yêu cầu cao sang trọng gì đâu. Chỉ với bữa cơm dân gian thôi nhưng đựng chan chiếc niềm yêu tương vô hạn của mẹ. Bố con tôi tựa như những chú chim non mừng đón từng giọt yêu thương thương và ngọt ngào từ mẹ. đông đảo bữa nào không tồn tại mẹ, cha con tôi hò nhau thao tác làm việc toáng cả lên. Chị em còn giặt giũ, quét tước bên cửa… bài toán nào cũng cần mẫn hết. Chị em đã mang lại tôi toàn bộ nhưng tôi chưa báo ân được gì mang đến mẹ. Bao gồm cả những lời yêu thương tôi cũng không nói bao giờ. Đã bao lần tôi è trọc, lấy hết can đảm để nói với bà mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ mong nói rằng: bà mẹ ơi, hiện giờ con phệ rồi, con new thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi nhỏ mắc lỗi, bà mẹ nghiêm khắc nói nhở, con không thể giận dỗi nữa, bé chỉ cúi đầu thừa nhận lỗi với hứa vẫn không khi nào phạm đề nghị nữa. Khi nhỏ vui giỏi buồn, bé đều nói với chị em để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ có là bà mẹ của bé mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Nhỏ lớn lên rồi new thấy bản thân thật niềm hạnh phúc khi có mẹ ở mặt để uốn nắn nắn, nói nhở. Có bà mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn công ty cửa, nấu nạp năng lượng cho gia đình.

Mẹ ơi, mẹ quyết tử cho con không ít tới thế mà lại chưa bao giờ mẹ đòi nhỏ trả công. Mẹ là người mẹ hoàn hảo nhất nhất, cừ khôi nhất, mũm mĩm nhất. Đi suốt đời này còn có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng chuẩn bị che chở cho con bất kể lúc nào. Ôi chị em yêu của con! giá bán như con đủ anh dũng để nói lên ba tiếng: “ nhỏ yêu mẹ! ” thôi cũng được. Nhưng bé đâu dũng cảm, nhỏ chỉ duyên dáng ủy mỵ chứ đâu được chặt chẽ như mẹ. Bé viết đầy đủ lời này, loại này mong mỏi mẹ phát âm lòng nhỏ hơn. Bà bầu đừng nghĩ có khi con chống đối lại bà bầu là vì con không mê thích mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi tất cả mẹ, ai oán khi mẹ chạm chán điều không may. Bà bầu là cả cuộc sống của con đề xuất con chỉ mong mẹ trường tồn sống nhằm yêu con, chăm lo con, an ủi con, dạy bảo con cùng để nhỏ được xem xét mẹ, yêu thương bà mẹ trọn đời. Tình mẫu tử là tình yêu thiêng liêng duy nhất trên đời này. Cảm xúc ấy đã nuôi dưỡng bao con tín đồ trưởng thành, khuyên bảo bao con fan khôn lớn. Chính mẹ là nguời đã mang đến cho con thứ cảm tình ấy. Vì vậy, con luôn luôn yêu thương mẹ, muốn được bự nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con hy vọng nói với mẹ rằng: “ nhỏ dù lớn vẫn chính là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.”

---/---

Như vậy Top lời giải sẽ trình bày xong bài văn mẫu Bài văn tả người mẹ lớp 6 dài cùng hay nhất. Hy vọng để giúp đỡ ích những em trong quá trình làm bài xích và ôn luyện thuộc tác phẩm. Chúc những em học tốt môn Văn!