Sau bao năm tháng đoạn trường xa cách, chồng chị T phải vượt qua bao trắc trở mới có thể đón được 2 mẹ con sang Đức.

Khi đó con gái đầu lòng đã bước vào lớp 5 trong nước. Cả nhà đoàn tụ, hạnh phúc, sung sướng tưởng như trời đất đã ban hết cho mình.

Nhưng cuộc đời thật khó cho ai tất cả, hai mẹ con lạ nước lạ cái, tiếng Đức bập bõm, tất tận người chồng đều phải cáng đáng. Bán quần áo ngoài quầy, chồng phải hướng dẫn hàng năm trời vợ mới quen. Xong, chiều lại tất tả vội vã về kèm con học tiếng Đức, mặc dù nó đã phải học tụt một năm. Dần dà, cả nhà cũng vượt qua được nỗi lận đận ban đầu, hài lòng với cuộc sống bình lặng nơi thôn dã, gói gọn trong gia đình; thân tình với bà con lối xóm người Đức. Rồi con gái tới tuổi dậy thì, trở thành thiếu nữ, phổng phao, căng tràn sức sống. Bỗng một ngày tai hoạ đổ ụp xuống tan nát cả gia đình xảy ra cách đây ba năm.

*

Lúc đó, chị được Sở Thanh thiếu niên tới tận quầy hàng báo tin, con gái bị cha cưỡng hiếp, đã được họ đưa tới chỗ bí mật an toàn. Họ đề nghị chị gửi cho con tư trang, sách vở đồ dùng học tập. Chị bị bất ngờ, thất thần, không còn hiểu trời đất gì nữa, bởi đã phó thác thân phận cho chồng, tin tưởng tuyệt đối. Quen phụ thuộc chồng, chị không biết phải làm gì khi điều vô lý lại là sự thực. Đóng cửa hàng, chị cuống cuồng chạy về nhà, tra hỏi chồng với tưởng tượng Sở thanh thiếu niên nhầm lẫn. Chồng một mực bác bỏ. Nhưng trước sự thực đưá con chị qúy hơn cả mạng mình bị mất tích, chị đau đớn tột cùng, không thiết ăn thiết ngủ gì nữa, chỉ biết đập đầu lạy trời vái đất khóc lóc thảm thiết. Chồng chị chẳng còn cách nào đành tránh mặt bỏ đi.

Hai ngày sau, con gái mới gọi điện về nức nở kể hết mọi tình tiết uất hận cho mẹ. Hành vi loạn luân của bố xảy ra khi con gái đi học về, nóng nực, cởi quần aó vào buồng tắm. Bố vẫn có mặt ở nhà như mọi bận. Nhưng lần này, bố bất thần đẩy cửa phòng tắm, người trần truồng đòi bố con tắm chung. Với nữ tính nhạy cảm, sợ hãi, con gái phản kháng, vùng chạy. Trong cuộc giằng co, may sao con gái giật kịp chiếc áo khoác tắm, vắt sau cánh cửa, choàng vội lên người, thoát ra ngoài chạy một mạch đến thẳng Sở Thanh thiếu niên.

Mặc cho mẹ khóc lóc kêu con trở về đã có mẹ, van xin con ở đâu để mẹ đến đón, con gái nhất mực từ chối, con sẵn sàng chết chứ không thể nhìn mặt bố, và ra điều kiện, chỉ khi mẹ bỏ bố, thì con mới nhận mẹ.

Một gia đình sau bao gian nan, đang tràn đầy hạnh phúc, bổng tan nát, thê lương, gây nên vết thương lòng không thể chữa, đeo đuổi cả cuộc đời.