Người ta lấy ông chồng lo nơm nớp người mẹ chồng, còn tôi mới kết hôn được có 3 năm thôi mà chịu cảnh mẹ ông xã chèn ép, bố chồng xét nét, gớm gớm. ông chồng tôi đi làm ăn xa, mỗi tuần chỉ về bên một lần, bắt buộc tính ra cả tháng chạm chán chồng gồm mấy ngày, còn lại là dối diện với cha mẹ chồng khó chịu mỗi ngày khiến cho tôi trở đề nghị lạc lõng chỗ nhà chồng.

Mẹ chồng tôi rất thủ cựu và điêu ngoa, bà luôn cho rằng bé dâu là bắt buộc phục tùng nhà chồng bất kể điều ấy là đúng giỏi sai thì cũng phải theo ý bên chồng, quan trọng là phụ huynh chồng. Trong nhà, chỉ có bố mẹ chồng tôi chỉ định và người triển khai các công việc thì chỉ có một mình tôi.

Tôi bao gồm ăn, gồm học đàng hoàng nhưng mà bị mẹ ck đối xử không khác gì thủa xưa, hầu hạ, cung phụng như vua chúa trong nhà, cấm được bao biện nửa lời. Mẹ ông xã tôi tiếp tục nói xấu, vu vạ cho bé dâu khiến tôi bị mang tiếng ác bên nhà chồng, bị không ít người dân xung quanh xa lánh. Hàng ngày vừa lo chuyện kiếm tiền, vừa lo bị ăn uống mắng, lưỡng lự phải sinh sống ra làm sao để cho vừa lòng công ty chồng.

Mẹ chồng tôi đã vậy rồi, còn bố chồng tôi thì gớm gớm vội vài lần. Từ thời điểm tôi bước chân vào bên chồng, chưa thấy bố ông xã nói một câu thong dong với nhỏ dâu. Xưng hô là ngươi - tao, khó chịu là văng tục, chửi tôi thậm tệ. Tiền tìm được tôi buộc phải nộp không còn cho bố chồng, từng ngày bị ông soi mói chuyện tiêu pha, cài đặt bán. Cảu nhảu với tôi từng nghìn khi lỡ đi chợ thiết lập giá giá cao hơn so cùng với yêu ước của ông định sẵn.

*

Bố ông xã tôi khôn cùng gia trưởng, dở cơm phải bao gồm cơm ngon, đồ dùng nhắm nhằm ông uống rượu, còn vk con ăn uống uống ra làm sao mặc kệ, nếu không ông sẽ đùng đùng bực tức không thèm nạp năng lượng cơm. Tôi đi đâu cũng đề nghị xin phép cha chồng, không khác gì đứa con trẻ lên bố vậy. Ngoan ngoãn, lễ phép, có nguyên nhân đàng hoàng, ấy vậy mà những lần ông vẫn quán triệt tôi đi đâu.

Có lần tôi xin phép đi thăm chị cùng công ty bị ốm, bố chồng tôi mắng luôn: "Ở nhà, ko đi đâu hết, chắn chắn chỉ tìm cớ đi buôn chuyện, buôn bán ăn nghịch chứ thăm nom gì. Mà người ta tí hon đau tất cả một chút, sao yêu cầu thăm? Ở nhà nhưng lo cho bố mẹ chồng đây này, cũng già cả rồi đấy, sao cứ lo việc thiên hạ, thanh nhàn quá à?".

Chồng tôi ở nhà thì tôi cũng giảm bớt bị bố ông xã chèn ép, tuy nhiên cũng chỉ sụt giảm sự vô lý thôi, chứ anh ấy cũng chỉ biết đứng nhìn phụ huynh mắng vợ, chứ cần thiết bênh vực nổi. Gồm lần tôi xin phép ra làm việc riêng, bố chồng tôi bực tức chửi bươi thậm tệ, dọa dẫm nếu vợ chồng tôi mà ra bên ngoài sẽ tự mặt, cắt đứt quan hệ giới tính gia đình... Vợ ông chồng tôi từ đó dù ước ao cũng không dám tự ý ra ngoài.

Bố mẹ ông xã tôi quá đáng như vậy, nhiều lúc tôi cũng chỉ biết khóc một mình. Đêm đến, bên trong căn phòng trống trải, tôi nằm khóc, từ an ủi, từ bỏ dằn vặt bản thân. Tôi cũng không dám nói với cha mẹ đẻ về tình trạng cuộc sống bên đơn vị chồng, chỉ nói gọn gàng là bố mẹ chồng khôn cùng nghiêm khắc, chứ tôi nhưng kể ra sự thật, chắc cha mẹ tôi đang khóc cạn hết nước mắt bởi thương con gái.

Hôm qua, chỉ vị về bên muộn hơn mọi khi 15 phút mà lại tôi bị bố mẹ chồng cố phiên nhau mắng mỏ, chửi bới và dọa đuổi thoát ra khỏi nhà. Tôi chỉ biết nín nhịn chịu trận, không đủ can đảm phản kháng và cũng không ai để mà bênh vực. Tôi phải làm những gì để được phụ huynh chồng yêu thương thương, hay chính xác là phải làm sao để không hề phải chịu đựng tổn thương từng ngày?