Là anh đấy …. Anh sẽ tự hẹn rằng đang ko bao h nghĩ về lại về hồ hết ngày mình từng cùng mọi người trong nhà nữa

Nhưng nhưng em ạ … khi cách về đến loại nơi này … thực thụ anh ko thể nào mà lại kìm nén được xúc cảm

Hôm qua anh bước 1 mình trên tuyến đường xưa

Và cảm giác cái lanh tanh của mùa đông những giọt mưa

ở nơi đây …

vẫn cảm nhận được chút êm ấm dường như rất nhiều thứ vẫn như vậy

ko có gì không giống … chỉ tất cả điều là

anh không còn thuộc về mảnh đất này nữa

anh không có tác dụng được số đông thứ như khi anh đã từng có lần hứa anh không còn là chính anh như chính anh ngày xưa

còn em thì sao chứ ?

anh đang mong biết em đã làm gì những sản phẩm công nghệ

thuộc về anh của anh mà em từng duy trì

liệu gồm giống cái bí quyết anh làm cho như anh từng duy trì

Đốt hết phần nhiều lá thư sau thời điểm anh đã đọc lại 1 lần

Xóa không còn cả tin nhắn giữa những lúc hờn ghen với nóng giận

Ko bao giờ đi lại bên trên những con phố ngày trước còn in dấu chân

Ko lúc nào nghe lại những bài bác hát trước về em sau phần nhiều lần

Anh từ dấu xúc cảm .. Giữa những nốt nhạc thăng trầm

Để khi đến lúc hét lên thành 1 bài bác hát anh mới nhận ra anh vẫn còn đấy vẫn …

Rất còn hết sức yêu em … vẫn khôn xiết đẹp

Vẫn trọn vẹn giống như các ngày tháng thứ nhất anh yêu thương em

Anh tạm dừng .. Tại một quán café thân quen

Ngồi đúng dòng vị trí cách nay đã lâu và gọi 1 chai 1 bao thuốc

Chợt giật mình khi nghe thấy giờ bà chủ điện thoại tư vấn tên do đã lâu nhưng ko thấy mang đến

khẻ cười mỉm và vấn đáp lảng đi

bằng 1 câu hỏi lạc … với đang nghĩ

liệu ả bao gồm hỏi gì về em ko thất thoát

trong hồ hết ngày mon qua …thực sự anh sẽ khác đi các

trong đều ngày tháng qua …lang thang tìm gần như thứ không đủ

trong phần đông ngày mon qua …sự thực là anh còn vô cùng yêu …. Em

Nơi đâu gồm chìa khóa nhằm mở góc cửa trở về vượt khứ

Nơi đâu gồm cuốn sách câu trả lời được mọi câu hỏi

Nơi đâu có thú vui hạnh phúc trên bờ môi

Nơi đâu gồm có kỉ niệm đẹp đang ko lúc nào tàn phai

Yêu nhau đừng cãi nhau

Cãi nhau chớ giận nhau

Giận nhau chớ xa nhau

Xa nhau đừng chia tay

Để rồi lại đề nghị tự hỏi rằng ở đâu đó sẽ có 1 điều kì lạ để khiến cho nước mắt ko còn rơi

liệu đó liệu có phải là ở nơi đây

Con con đường này nhưng ngày hôm nay .. Anh trải qua đây

Cũng chính là con đường mà lại ngày hôm ấy anh trốn chạy

Đã quá thọ rồi , quá thọ rồi anh mới quay trở lại và kiếm tìm lại

1 thứ đang qua lâu rồi qua thọ rồi chẳng ai lại mong mỏi nó còn tồn tại

Anh vẫn từng nghĩ về .. Liệu có 1 nỗi nhớ như thế nào từ cả 2

Anh vẫn từng nghĩ về … liệu có một tình yêu làm sao là mãi mãi

Anh tưởng bước tiến … câu chuyện ấy đc xóa nhạt phai

Tìm lại suốt trong quãng thời gian lâu năm ngoảnh lại đau đớn nhìn em cạnh bên ai

Vì đâu còn em ở chỗ nào còn chút hơi nóng nào từ em

Vì đâu lại mang đến nơi nhưng bước chân vẫn còn khôn cùng in đậm

Vì đâu vượt khứ tái hiện tại góc phố nơi mà từng say đắm

Vì đâu khu vực này hiện về bên trong 1 nỗi lưu giữ thăm thẳm

Vì đâu em ? anh ko biết ? anh bị kia liệt khi trờ lại về nơi đây Lục tung hết gần như thứ chỗ này

Mọi thiết bị dựng hình lại y giống như em đang vẫn còn đó đấy

Khi thấy anh .. Các vật tự dưng tỉnh lại còn em thì vẫn giấc mộng say

Lại 1 xúc cảm mới cám giác mà nên chịu dựng

Lại 1 câu hỏi mới ko biết ai không đúng ai đúng

Lại 1 bài xích hát bắt đầu ko biết được ra tất cả kịp lúc

Và mọi tín đồ nghe liệu bao gồm hiểu liệu gồm bắt được nhịp cảm giác

Để chiếc lúc mà gặp nhau .. Em tất cả cảm nhận ra như thuở đầu

cái hình hình ảnh mình từng bên nhau …liệu có đi kèm hình bóng 1 ai phía sau ..

Và để loại lúc nhưng phải chạm chán nhau … liệu tất cả còn đc nói chuyện với nhau ..

Liệu đạt được ôm 1 dòng ôm thật thọ là thọ … ko hả em ?

Nơi đâu có chìa khóa để mở cửa nhà trở về vượt khứ

Nơi đâu gồm cuốn sách lời giải được mọi thắc mắc

Nơi đâu có nụ cười hạnh phúc trên bờ môi

Nơi đâu bao hàm kỉ niệm đẹp đang ko lúc nào tàn phai

Yêu nhau đừng bào chữa nhau

Cãi nhau chớ giận nhau

Giận nhau chớ xa nhau

Xa nhau đừng chia ly

Để rồi lại cần tự hỏi rằng chỗ nào đó sẽ có một điều kì lạ để khiến cho nước mắt ko còn rơi